首页 | 专题| 搜索 | 典籍 在线词典
诗文 | 作者 | 名句 | 成语| 文章
《人道短》原文
朝代:唐朝 作者:元稹浏览量:91

古道天道长人道短,我道天道短人道长。

天道昼夜回转不曾住,春秋冬夏忙。

颠风暴雨电雷狂, 晴被阴暗,月夺日光。

往往星宿,日亦堂堂。

天既职性命, 道德人自强。

尧舜有圣德,天不能遣,寿命永昌。

泥金刻玉,与秦始皇。

周公傅说,何不长宰相。

老聃仲尼, 何事栖遑。

莽卓恭显,皆数十年富贵。

梁冀夫妇, 车马煌煌。

若此颠倒事,岂非天道短,岂非人道长。

尧舜留得神圣事,百代天子有典章。

仲尼留得孝顺语, 千年万岁父子不敢相灭亡。

殁后千馀载, 唐家天子封作文宣王。

老君留得五千字,子孙万万称圣唐。

谥作玄元帝,魂魄坐天堂。

周公周礼二十卷, 有能行者知纪纲。

傅说说命三四纸,有能师者称祖宗。

天能夭人命,人使道无穷。

若此神圣事,谁道人道短, 岂非人道长。

天能种百草,莸得十年有气息,蕣才一日芳。

人能拣得丁沈兰蕙,料理百和香。

天解养禽兽, 喂虎豹豺狼。

人解和曲糵.充礿祀烝尝。

杜鹃无百作, 天遣百鸟哺雏,不遣哺凤凰。

巨蟒寿千岁, 天遣食牛吞象充腹肠。

蛟螭与变化,鬼怪与隐藏。

蚊蚋与利觜,枳棘与锋铓。

赖得人道有拣别, 信任天道真茫茫。

若此撩乱事,岂非天道短,赖得人道长。

《人道短》拼音版
rén dào duǎn
[ [ táng cháo ] ] yuán zhěn
dào tiān dào zhǎng rén dào duǎn , , dào tiān dào duǎn rén dào zhǎng       
tiān dào zhòu huí zhuǎn céng zhù , , chūn qiū dōng xià máng       
diān fēng bào diàn léi kuáng , ,        qíng bèi yīn àn , , yuè duó guāng       
wǎng wǎng xīng xiǔ 宿 , , táng táng       
tiān zhí xìng mìng , ,        dào rén qiáng       
yáo shùn yǒu shèng , , tiān néng qiǎn , , shòu 寿 mìng yǒng chāng       
jīn , , qín shǐ huáng       
zhōu gōng shuō , , zhǎng zǎi xiàng       
lǎo dān zhòng , ,        shì huáng       
mǎng zhuó gōng xiǎn , , jiē shù shí nián guì       
liáng , ,        chē huáng huáng       
ruò diān dǎo shì , , fēi tiān dào duǎn , , fēi rén dào zhǎng       
yáo shùn liú shén shèng shì , , bǎi dài tiān yǒu diǎn zhāng       
zhòng liú xiào shùn , ,        qiān nián wàn suì gǎn xiàng miè wáng       
hòu qiān zǎi , ,        táng jiā tiān fēng zuò wén xuān wáng       
lǎo jun1 liú qiān , , sūn wàn wàn chēng shèng táng       
shì zuò xuán yuán , , hún zuò tiān táng       
zhōu gōng zhōu èr shí juàn , ,        yǒu néng háng zhě zhī gāng       
shuō shuō mìng sān zhǐ , , yǒu néng shī zhě chēng zōng       
tiān néng yāo rén mìng , , rén shǐ 使 dào qióng       
ruò shén shèng shì , , shuí dào rén dào duǎn , ,        fēi rén dào zhǎng       
tiān néng zhǒng bǎi cǎo , , yóu shí nián yǒu , , shùn cái fāng       
rén néng jiǎn dīng shěn lán huì , , liào bǎi xiāng       
tiān jiě yǎng qín shòu , ,        wèi bào chái láng       
rén jiě niè . . chōng yuè 礿 zhēng cháng       
juān bǎi zuò , ,        tiān qiǎn bǎi niǎo chú , , qiǎn fèng huáng       
mǎng shòu 寿 qiān suì , ,        tiān qiǎn shí niú tūn xiàng chōng cháng       
jiāo chī biàn huà , , guǐ guài yǐn cáng       
wén ruì , , zhǐ fēng máng       
lài rén dào yǒu jiǎn bié , ,        xìn rèn tiān dào zhēn máng máng       
ruò liáo luàn shì , , fēi tiān dào duǎn , , lài rén dào zhǎng
例句
如果把我们栽种在阴暗偏陬,那就染上官气暮气,~。(郭沫若《玉簪花》)
作者元稹介绍
元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。
元稹相关作品

莫愁私地爱王昌,夜夜筝声怨隔墙。

火凤有凰求不得,春莺无伴啭空长。

急挥舞破催飞燕,慢逐歌词弄小娘。

死恨相如新索妇,枉将心力为他狂。

赠毛仙翁

仙驾初从蓬海来,相逢又说向天台。

一言亲授希微诀,三夕同倾沆瀣杯。

此日临风飘羽卫,他年嘉约指盐梅。

花前挥手迢遥去,目断霓旌不可陪。

赠乐天

等闲相见销长日,也有闲时更学琴。

不是眼前无外物,不关心事不经心。

早春登龙山静胜寺,时非休浣,司空特许是行

谢傅知怜景气新,许寻高寺望江春。

龙文远水吞平岸,羊角轻风旋细尘。

山茗粉含鹰觜嫩,海榴红绽锦窠匀。

归来笑问诸从事,占得闲行有几人。

杂曲歌辞·筑城曲五解

年年塞下丁,长作出塞兵。

自从冒顿强,官筑遮虏城。

筑城须努力,城高遮得贼。

但恐贼路多,有城遮不得。

丁口传父口,莫问城坚不。

平城被虏围,汉属斤城墙走。

因兹虏请和,虏往骑来多。

半疑兼半信,筑城犹嵯峨。

筑城安敢烦,愿听丁一言。

请筑鸿胪寺,兼愁虏出关。