首页 | 专题| 搜索 | 典籍 在线词典
诗文 | 作者 | 名句 | 成语| 文章
《赠杨荥阳》原文
朝代:明朝 作者:高启浏览量:1

嘉陵美山水,亦复富文彦。

杨君产其邦,材拔性高狷。

布衣走名都,早入艺林选。

客屈稷下谈,王邀邺中宴。

出门得名声,不假亲旧援。

匣剑未久埋,囊锥已先见。

吐词实瑰奇,读者心欲颤。

刀鸣斗夫勇,花妥笑女倩。

如观广场中,百戏张曼衍。

平生眼无人,遇我独相善。

陌头每并出,两骑无后先。

喜从兔园游,惭受狗监荐。

君歌我固服,我赋君亦羡。

堕筵吟帽乌,踏席舞裙茜。

醉中共笑语,往往杂谐谚。

有时出城西,山水恣攀践。

岩眠曙猿惊,涧饮夏莺啭。

吴宫妓去榭,萧寺僧开殿。

龙门剥阴苔,高什记题遍。

欢游正相酣,世事忽惊变。

朋俦半生死,一世如激电。

我棹返江浔,君车赴淮甸。

旋闻逐流人,居濠又移汴。

一身去何赍,空橐唯破砚。

危途晚行疲,欲进足如罥。

狼来树杪避,蝎走灯下见。

渡河自撑篙,水急船断纤。

及至秋已深,旧褐风裂片。

难寻高阳饮,空吊鄢陵战。

圣恩忽加怜,收拔佐山县。

卑曹敢云辞,执版谒府掾。

官庖尽炊藜,民赋半输绢。

低飞蓬蒿间,不异雉带箭。

有亲寓京师,年老阙供馔。

欲奉朝夕欢,去职胡敢擅。

晨上宰相书,得归遂微愿。

上堂具珍鲑,呼妇卖钗钏。

我时别君久,问讯愧无便。

空题忆君诗,细字书满卷。

今春被诏起,前史预编撰。

始来长干门,杨柳正飞燕。

逢君风尘余,不改旧颜面。

握手话苦辛,悲喜杂庆唁。

客中虽无钱,自写赊酒券。

邀来卧东阁,月出初锁院。

君言涉艰难,壮志今已倦。

回头悟前非,更名慕蘧瑗。

我闻棠谿金,不畏经百炼。

胡为暂失路,遽欲老贫贱。

吾皇奋神武,四海始安奠。

栈通谕夷文,驿走征士传。

时巡抗霓旌,肆觐冠星弁。

功成万瑞集,礼欲议封禅。

君才适时需,正若当暑扇。

手持照国珠,胸出补衮线。

便应上金銮,立对被天眷。

嗟余忝载笔,鼠璞难自衒。

幸兹际昌辰,魏阙宁不恋。

但忧误蒙恩,不称终冒谴。

秋风楚潮满,归舸帆欲转。

君若念故交,殷勤一相饯。

《赠杨荥阳》拼音版
zèng yáng yíng yáng
[ [ míng cháo ] ] gāo
jiā líng měi shān shuǐ wén yàn        yáng jun1 chǎn bāng cái xìng gāo juàn        zǒu míng dōu zǎo lín xuǎn        xià tán wáng yāo zhōng yàn        chū mén míng shēng jiǎ qīn jiù yuán        xiá jiàn wèi jiǔ mái náng zhuī xiān jiàn        shí guī zhě xīn chàn        dāo míng dòu yǒng huā tuǒ xiào qiàn        guān guǎng 广 chǎng zhōng bǎi zhāng màn yǎn        píng shēng yǎn rén xiàng shàn        tóu měi bìng chū liǎng hòu xiān        cóng yuán yóu cán shòu gǒu jiān jiàn        jun1 jun1 xiàn        duò yàn yín mào qún qiàn        zuì zhōng gòng xiào wǎng wǎng xié yàn        yǒu shí chū chéng 西 shān shuǐ pān jiàn        yán mián shǔ yuán jīng jiàn yǐn xià yīng zhuàn        gōng xiè xiāo sēng kāi diàn 殿        lóng mén bāo yīn tái gāo shí biàn        huān yóu zhèng xiàng hān shì shì jīng biàn        péng chóu bàn shēng shì diàn        zhào fǎn jiāng xún jun1 chē huái diàn        xuán wén zhú liú rén háo yòu biàn        shēn kōng tuó wéi yàn        wēi wǎn háng jìn juàn        láng lái shù miǎo xiē zǒu dēng xià jiàn        chēng gāo shuǐ chuán duàn xiān        zhì qiū shēn jiù fēng liè piàn        nán xún gāo yáng yǐn kōng diào yān líng zhàn        shèng ēn jiā lián shōu zuǒ shān xiàn        bēi cáo gǎn yún zhí bǎn yuàn        guān páo jìn chuī mín bàn shū juàn        fēi péng hāo jiān zhì dài jiàn        yǒu qīn jīng shī nián lǎo què gòng zhuàn        fèng cháo huān zhí gǎn shàn        chén shàng zǎi xiàng shū guī suí wēi yuàn        shàng táng zhēn guī mài chāi chuàn        shí bié jun1 jiǔ wèn xùn kuì biàn 便        kōng jun1 shī shū mǎn juàn        jīn chūn bèi zhào qián shǐ biān zhuàn        shǐ lái zhǎng gàn mén yáng liǔ zhèng fēi yàn        féng jun1 fēng chén gǎi jiù yán miàn        shǒu huà xīn bēi qìng yàn        zhōng suī qián xiě shē jiǔ quàn        yāo lái dōng yuè chū chū suǒ yuàn        jun1 yán shè jiān nán zhuàng zhì jīn juàn        huí tóu qián fēi gèng míng yuàn        wén táng 谿 jīn wèi jīng bǎi liàn        wéi zàn shī lǎo pín jiàn        huáng fèn shén hǎi shǐ ān diàn        zhàn tōng wén 驿 zǒu zhēng shì chuán        shí xún kàng jīng jìn guàn xīng biàn        gōng chéng wàn ruì fēng chán        jun1 cái shì shí zhèng ruò dāng shǔ shàn        shǒu chí zhào guó zhū xiōng chū gǔn xiàn 线        biàn 便 yīng shàng jīn luán duì bèi tiān juàn        jiē tiǎn zǎi shǔ nán xuàn        xìng chāng chén wèi què níng liàn        dàn yōu méng ēn chēng zhōng mào qiǎn        qiū fēng chǔ cháo mǎn guī fān zhuǎn        jun1 ruò niàn jiāo yīn qín xiàng jiàn       
作者高启介绍
高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。
高启相关作品

风雨早朝

漏屋鸡鸣起湿烟,蹇驴难借强朝天。

却思春水江南岸,闲听篷声卧钓船。

隔帘闻歌

叶逐散声飞,湘云隔妓衣。

谁能偷卷看,认是小丛非。

邯郸才人嫁为厮养卒妇

妾能擫赵瑟,旧得君王眷。

更衣直夜房,侍酒登春殿。

出宫非故颜,里妇犹相羡。

丛台罢往梦,破屋流萤见。

末路多若斯,纷纷贵成贱。

逢张架阁

花落江南酒市春,逢君归骑带京尘。

一杯相属成知己,何必平生是故人。

逢吴秀才复送归江上

江上停舟问客踪,乱前相别乱余逢。

暂时握手还分手,暮雨南陵水寺钟。