首页 | 专题| 搜索 | 典籍 在线词典
诗文 | 作者 | 名句 | 成语| 文章
《宋颂》原文
朝代:宋朝 作者:赵湘浏览量:5

九区混茫,皇天锡皇。

羲教农化,勋纪华彰。

继华于禹,承禹于汤。

比于文武,逮其成康。

圣道攸传,富寿无疆。

隋之弃仁,天命不常。

歼厥侈毒,祚归巨唐。

唐孙复昏,荡于四方。

民瘼其咨,逾于怀襄。

草创中间,崩析滋章。

割山裂川,国为披猖。

氓不堪命,神恫其殃。

俾宋有图,横驰竖张。

日月五辰,齐其启光。

实维太祖,肇基建邦。

有若有苗,逆命弗祥。

爰整其师,赫怒斯扬。

荆舒既贡,南海趋跄。

庸蜀微卢,虽险无当。

惟尔曰夏,毒靡有流,民始克昌。

屡饥而馔,久渴面浆。

冰极授衣,暑烦降凉。

洎我圣君,传叶振芳。

圣神仁明,浩浩汪汪。

吴人来王,并汾慑降。

服不以戎,彭罔其镗。

风雨攸暨,如禽集翔。

淳复天人,礼修夏商。

前正后直,左贤右良。

忠正并驱,回邪跼藏。

鳏恤寡矜,寇屏宄亡。

药蒸石黎,法衡度量。

乃宅孝悌,乃谨序庠。

衣帛食肉,罔有攸伤。

关讥匪艰,什一靡庞。

虽有罟网,不罗汙潢。

虽有山林,不乱斧{左爿右斤}。

虽有权衡,民不以强。

虽有郛郭,民不以防。

宗庙既清,郊社甚庄。

品物争瑞,史载交相。

未诰俗化,将时合苍。

盈耳四海,但闻洋洋。

其雍其熙,无施无为。

乾坤法之,治于垂衣。

蒙彼蚩蚩,不觉不知。

天下一致,夫何虑思。

清之净之,平之泰之。

倏变于道,殊途同归。

伟焉厥图,本蕃益枝。

百世之后,实流其奇。

史官既良,康哉具书。

古有吉甫,为宣王诗。

是故臣湘,作夫颂辞。

圣德形容,神明告兹。

狂斐恐慴,少颂史遗。

《宋颂》拼音版
sòng sòng
[ [ sòng cháo ] ] zhào xiāng
jiǔ hún máng huáng tiān huáng        jiāo nóng huà xūn huá zhāng        huá chéng tāng        wén dǎi chéng kāng        shèng dào yōu chuán shòu 寿 jiāng        suí zhī rén tiān mìng cháng        jiān jué chǐ zuò guī táng        táng sūn hūn dàng fāng        mín huái 怀 xiāng        cǎo chuàng zhōng jiān bēng zhāng        shān liè chuān guó wéi chāng        máng kān mìng shén dòng yāng        sòng yǒu héng chí shù zhāng        yuè chén guāng        shí wéi tài zhào jiàn bāng        yǒu ruò yǒu miáo mìng xiáng        yuán zhěng shī yáng        jīng shū gòng nán hǎi qiāng        yōng shǔ wēi suī xiǎn dāng        wéi ěr yuē xià yǒu liú mín shǐ chāng        ér zhuàn jiǔ miàn jiāng        bīng shòu shǔ fán jiàng liáng        shèng jun1 chuán zhèn fāng        shèng shén rén míng hào hào wāng wāng        rén lái wáng bìng fén shè jiàng        róng péng wǎng táng        fēng yōu qín xiáng        chún tiān rén xiū xià shāng        qián zhèng hòu zhí zuǒ xián yòu liáng        zhōng zhèng bìng huí xié cáng        guān guǎ jīn kòu píng guǐ wáng        yào zhēng shí héng liàng        nǎi zhái xiào nǎi jǐn xiáng        shí ròu wǎng yǒu yōu shāng        guān fěi jiān shí páng        suī yǒu wǎng luó huáng        suī yǒu shān lín luàn { { zuǒ pán yòu jīn } }        suī yǒu quán héng mín qiáng        suī yǒu guō mín fáng        zōng miào qīng jiāo shè shèn zhuāng        pǐn zhēng ruì shǐ zǎi jiāo xiàng        wèi gào huà jiāng shí cāng        yíng ěr hǎi dàn wén yáng yáng        yōng shī wéi        qián kūn zhī zhì chuí        méng chī chī jiào zhī        tiān xià zhì        qīng zhī jìng zhī píng zhī tài zhī        shū biàn dào shū tóng guī        wěi yān jué běn fān zhī        bǎi shì zhī hòu shí liú        shǐ guān liáng kāng zāi shū        yǒu wéi xuān wáng shī        shì chén xiāng zuò sòng        shèng xíng róng shén míng gào        kuáng fěi kǒng shè shǎo sòng shǐ       
作者赵湘介绍
赵湘(959-993),字叔灵,祖籍南阳(《南阳集》卷一《后感知赋序》),居衢州西安(今浙江衢州。据《宋诗纪事》卷五)。太宗淳化三年(992)进士,授庐江尉。四年卒,年三十三(《景文集》卷四五《南阳集序》)。其后以孙赵抃贵,追赠司徒。湘之文扫除排俗,有孙、李遗风。赵湘诗风骨苍秀。
赵湘相关作品

九日松林寺登高

九日松林寺,登高过石桥。

野僧怜不醉,山菊笑无戮。

屐齿凭泉漱,云衣近树飘。

自知清静意,应免俗人招。

九日幽居书怀

九月蝉稀九日催,年光如逐水声回。

人思往事凄凉在,菊倚荒庭寂寞开。

落叶偶从池上过,夕阳初傍酒边来。

白衣去后无消息,雨湿东篱欲长苔。

观楚上人陈处士夜棋

对局清宵解客醺,坐窥玄妙杳难群。

势侵孤烛和秋冷,声隔高梧带雨分。

关外散飞星出汉,水边斜起雁穿云。

无人得见争先意,时被西林宿鸟闻。

山行

翠满衣裳远径分,渐供幽兴入诗门。

临泉自爱窥筇影,过藓何妨驻屐痕。

因惹断云还倚石,偶看残照学呼猿。

行行却喜无人到,曾为秋来挂梦魂。

山居引泉

自引灵泉胜取冰,入云穷穴始因僧。

閒疏咽处秋无际,静听时来月有层。

乍觉疏林多爽气,渐疑幽石减寒棱。

雨余终夜西风起,流过吟窗溅著灯。