首页 | 专题| 搜索 | 典籍 在线词典
诗文 | 作者 | 名句 | 成语| 文章
《哀吕东莱》原文
朝代:宋朝 作者:巩丰浏览量:9

呜呼吕夫子,天姿素颙昂。

文献绍家学,刻意稽虞唐。

看书如月,洞照所未详。

云雾养豹质,彝尊瑑龙章。

椎锋裹头岁,蹑足游四方。

取友凌晨楚越,笃志日自强。

著眼嚣尘上,口不挂否藏。

坚车遵大路,双辔多王良。

笔阵万人敌,严严亚夫营。

既壮道愈焯,维斗揭太常。

朝路阅时变,有意夫明昌。

呜呼命非耶,一病俄殂丧。

百年能几见,痛在予衷肠。

恭惟经济学,日就而月将。

便便五经笥,笑视古锦囊。

订史参理乱,一一堪施行。

圣伏道绝塞,繄我为发明。

无心著师说,独逊时辈声。

盘礴九云梦,胸次莫与京。

炉烟对姬孔,脱落翰墨场。

耳目所纂辑,如春之发生。

退然避时誉,敛衽不肯当。

居忧寄萧寺,举俗载其名。

户外履常满,摄齐愿升堂。

树阴敷昼户,静对书一床。

是中亦何有,乃独不可量。

吾则不尔拒,岁寒永相望。

嗟丰幼甚愚,圣读初滥觞。

先生与之进,闻见昔未尝。

抠衣莫我旧,岁签今几更。

山林有陈迹,尚想曳杖声。

精衷无渝泐,气序有翕张。

俯仰十数载,淹留竟奚成。

群趋竞场屋,意气无激扬。

荏苒去函丈,有愧弟子行。

册府罗鹭羽,寻拜尚收郎。

明堂资众木,待公举修梁。

丰时游庠序,门墙迩康庄。

偕我二三子,振袂时骞翔。

黄尘乌帽底,自觉神观清。

每伺趋局暇,进揖班马香。

先生为酬酢,讲贯忘暄凉。

于时萃英髦,王路均且平。

苏醒忧国病,斟酌鉴古情。

门外有过辙,颇怪来往并。

再岁感末疾,长江理归航。

江滨多送客,飞盖惊凫鶬。

走实厌众味,食鱼必河鲂。

岂其嗜野蔌,而置稌与秔。

敬愿持此心,不厌道阻长。

及归供洒扫,药饵常待旁。

庶几秉一炬,上接星宿芒。

师门谢宾客,童穉亦叹惊。

唯有旧学徒,尚俾承余光。

神闲造冲邈,气定绝慨慷。

啸傲羲皇上,税驾无何乡。

今岁二月中,丰入须女城。

床下拜庞老,城隅有幽坊。

维时春气和,天宇新霁晴。

先生呼我俱,缓步临前楹。

露菊擢翠羽,风篁韵繁筝。

昼坐欣至夕,话尽一再更。

诲言皆砭石,易知复难忘。

委曲到肝鬲,如啜黄昏汤。

出门九徘徊,三复心遑遑。

提撕不予弃,感切涕泗横。

先世有遗书,故墟有山房。

尚冀疾有间,挈领提其纲。

敢以学为嬉,坐使素业荒。

誓当服明训,为衣不为裳。

笔著将脱稿,后生有宪章。

家传人诵之,岂但师张程。

研精固有造,栖迟讵无成。

呜呼寝门恸,兹祸谁使令。

天高不可诉,仰视空茫茫。

枯琴在东壁,遗履陈西厢。

未续千古泪,桂魄三阙盈。

慨昔身健日,浮言多谤作。

黄钟自疏越,郑卫徒铮铮。

事定盖棺了,玄黄閟青箱。

堂堂那复见,薄奠摅寸诚。

斯文倘有继,师道其张皇。

《哀吕东莱》拼音版
āi dōng lái
[ [ sòng cháo ] ] gǒng fēng
tiān 姿 áng        wén xiàn shào jiā xué táng        kàn shū yuè dòng zhào suǒ wèi xiáng        yún yǎng bào zhì zūn zhuàn lóng zhāng        zhuī fēng guǒ tóu suì niè yóu fāng        yǒu líng chén chǔ yuè zhì qiáng        zhe yǎn xiāo chén shàng kǒu guà fǒu cáng        jiān chē zūn shuāng pèi duō wáng liáng        zhèn wàn rén yán yán yíng        zhuàng dào chāo wéi dòu jiē tài cháng        cháo yuè shí biàn yǒu míng chāng        mìng fēi bìng é sàng        bǎi nián néng jiàn tòng zài zhōng cháng        gōng wéi jīng xué jiù ér yuè jiāng        biàn 便 biàn 便 jīng xiào shì jǐn náng        dìng shǐ cān luàn kān shī háng        shèng dào jué sāi wéi míng        xīn zhe shī shuō xùn shí bèi shēng        pán jiǔ yún mèng xiōng jīng        yān duì kǒng tuō luò hàn chǎng        ěr suǒ zuǎn chūn zhī shēng        tuì 退 rán shí liǎn rèn kěn dāng        yōu xiāo zǎi míng        wài cháng mǎn shè yuàn shēng táng        shù yīn zhòu jìng duì shū chuáng        shì zhōng yǒu nǎi liàng        ěr suì hán yǒng xiàng wàng        jiē fēng yòu shèn shèng chū làn shāng        xiān shēng zhī jìn wén jiàn wèi cháng        kōu jiù suì qiān jīn gèng        shān lín yǒu chén shàng xiǎng zhàng shēng        jīng zhōng yǒu zhāng        yǎng shí shù zǎi yān liú jìng chéng        qún jìng chǎng yáng        rěn rǎn hán zhàng yǒu kuì háng        luó xún bài shàng shōu láng        míng táng zhòng dài gōng xiū liáng        fēng shí yóu xiáng mén qiáng ěr kāng zhuāng        xié èr sān zhèn mèi shí qiān xiáng        huáng chén mào jiào shén guān qīng        měi xiá jìn bān xiāng        xiān shēng wéi chóu zuò jiǎng guàn wàng xuān liáng        shí cuì yīng máo wáng jun1 qiě píng        xǐng yōu guó bìng zhēn zhuó jiàn qíng        mén wài yǒu guò zhé guài lái wǎng bìng        zài suì gǎn zhǎng jiāng guī háng        jiāng bīn duō sòng fēi gài jīng qiāng        zǒu shí yàn zhòng wèi shí fáng        shì ér zhì jīng        jìng yuàn chí xīn yàn dào zhǎng        guī gòng sǎo yào ěr cháng dài páng        shù bǐng shàng jiē xīng xiǔ 宿 máng        shī mén xiè bīn tóng tàn jīng        wéi yǒu jiù xué shàng chéng guāng        shén xián zào chōng miǎo dìng jué kǎi kāng        xiào ào huáng shàng shuì jià xiāng        jīn suì èr yuè zhōng fēng chéng        chuáng xià bài páng lǎo chéng yǒu yōu fāng        wéi shí chūn tiān xīn qíng        xiān shēng huǎn lín qián yíng        zhuó cuì fēng huáng yùn fán zhēng        zhòu zuò xīn zhì huà jìn zài gèng        huì yán jiē biān shí zhī nán wàng        wěi dào gān chuò huáng hūn tāng        chū mén jiǔ pái huái sān xīn huáng huáng        gǎn qiē héng        xiān shì yǒu shū yǒu shān fáng        shàng yǒu jiān qiè lǐng gāng        gǎn xué wéi zuò shǐ 使 huāng        shì dāng míng xùn wéi wéi shang        zhe jiāng tuō gǎo 稿 hòu shēng yǒu xiàn zhāng        jiā chuán rén sòng zhī dàn shī zhāng chéng        yán jīng yǒu zào chí chéng        qǐn mén tòng huò shuí shǐ 使 lìng        tiān gāo yǎng shì kōng máng máng        qín zài dōng chén 西 xiāng        wèi qiān lèi guì sān què yíng        kǎi shēn jiàn yán duō bàng zuò        huáng zhōng shū yuè zhèng wèi zhēng zhēng        shì dìng gài guān le xuán huáng qīng xiāng        táng táng jiàn báo diàn shū cùn chéng        wén tǎng yǒu shī dào zhāng huáng       
作者巩丰介绍
(1148—1217)宋婺州武义人,字仲至,号栗斋。少受学于吕祖谦。孝宗淳熙十一年以太学上舍对策及第。历知临安县,政尚宽简。迁提辖左藏库卒。擅文辞,片词半牍,皆清朗得言外趣。尤工为诗。有《东平集》。► 巩丰的诗文(28篇)
巩丰相关作品

中旬休日呈岩老

近见东郊出土牛,烧灯已过又旬休。

酸风鳞面慵开眼,细雨毛空怯上楼。

百岁光阴真蚁穴,一年寒燠未鸿沟。

偷闲文字聊遮眼,勋业悠悠且掉头。

芋洋岭背闻雨声满山细听林上槁叶风过之相戛

日未出扶桑,云犹屯海岳。

宛是欲雨时,朝阴凛岩壑。

霜林乱叶多,荏苒乾未落。

飒飒满空山,细听微雨作。

一叶初自吟,万叶竞相谑。

就彼最高枝,相摩应宫角。

燥响欲相凭,风来能领略。

须臾不闻风,但听雨索索。

是雨亦无奇,如雨乃可乐。

风停味静时,雨从何处著。

霜野物声乾,终带尘土浊。

篷音非出虚,瓢音太伤朴。

得似此声清,潇洒过笙鹤。

天籁者非耶,夔襄不能学。

翠微亭

行迹年来到处希,独於岩壑有深期。

鹅溪道士能相属,请和空山木落诗。

离建

旅中多得早朝晴,野润衣襟苦未清。

时时数点雨犹落,隐隐一声雷不惊。

山入夏来差觉老,花从春去久无情。

长汀又涉来时路,麦陇桑村小问程。

题阮孚墓

千古高风挽不回,故山花落又花开。

莫欺亭畔苍苍鲜,曾印高人屐齿来。