首页 | 专题| 搜索 | 典籍 在线词典
诗文 | 作者 | 名句 | 成语| 文章
《读史二十首》原文
朝代:近代 作者:王国维浏览量:215

一回首西陲势渺茫,东迁种族几星霜?何当踏破双芒屐,却向昆仑望故乡。

二两条云岭摩天出,九曲黄河绕地回。

自是当年游牧地,有人曾号伏羲来。

三及及生存起竞争,流传神话使人惊。

铜头铁额今安在?始信轩皇苦用兵。

四澶漫江淮万里春,九黎才格又苗民。

即今腿髻穷山里,此是江南旧主人。

五二帝精魂死不孤,嵇山陵庙似苍梧。

耄年未罢征苗旅,神武如斯旷代无。

六 铜刀岁岁战东欧,石弩年年出挹娄。

毕竟中原开化早,已闻昉铁贡梁州。

七谁向钧天听乐过,秦中自古鬼神多。

即今诅楚文犹在,才告巫咸又亚驼。

八春秋谜语苦难诠,历史开山数腐迁。

前后固应无此文,一书上下两千年。

九汉作昆池始见煤,当年赀力信雄哉。

于今莫笑胡僧妄,本是洪荒劫后灰。

十挥戈大启汉山河,武帝雄才世讵多。

轻骑今朝绝大漠,楼川明日下洋河。

十一惠光东照日炎炎,河陇降王正款边。

不是金人先入汉,永平谁证梦中缘。

十二西域纵横尽百城,张陈远略逊甘英。

千秋壮观君知否?黑海东头望大秦。

十三三方并帝古未有,两贤向厄我所闻。

何来洒落樽前语:天下英雄惟使君。

十四北临洛水拜陵园,奉表迁都大义存。

纵使暮年终作贼,江东那更有桓温。

十五江南天子皆词客,河北诸王尽将才。

乍歌乐府兰陵曲,又见湘东玉轴灰。

十六晋阳蜿蜿起飞龙,北面倾心事犬戎。

亲出渭桥擒诘利,文皇端不愧英雄。

十七南海商船来大食,西京袄寺建波斯。

远人尽有如归乐,知是唐家全盛时。

十八五国风光惨不支,崖山波浪浩无牙。

当年国势凌迟甚,争怪诸贤唱攘夷。

十九黑水金山启伯图,长驱远摭世间无。

至今碧眼黄须客,犹自惊魂说拔都。

二十东海人奴盖世雄,卷舒八道势如风。

碧蹄倘得擒渠反,大壑何由起蜇龙。

《读史二十首》拼音版
shǐ èr shí shǒu
[ [ jìn dài ] ] wáng guó wéi
huí shǒu 西 chuí shì miǎo máng , , dōng qiān zhǒng xīng shuāng ? ? dāng shuāng máng , , què xiàng kūn lún wàng xiāng       
èr liǎng tiáo yún lǐng tiān chū , , jiǔ huáng rào huí       
shì dāng nián yóu , , yǒu rén céng hào lái       
sān shēng cún jìng zhēng , , liú chuán shén huà shǐ 使 rén jīng       
tóng tóu tiě é jīn ān zài ? ? shǐ xìn xuān huáng yòng bīng       
chán màn jiāng huái wàn chūn , , jiǔ cái yòu miáo mín       
jīn tuǐ qióng shān , , shì jiāng nán jiù zhǔ rén       
èr jīng hún , , shān líng miào cāng       
mào nián wèi zhēng miáo , , shén kuàng dài       
liù        tóng dāo suì suì zhàn dōng ōu , , shí nián nián chū lóu       
jìng zhōng yuán kāi huà zǎo , , wén fǎng tiě gòng liáng zhōu       
shuí xiàng jun1 tiān tīng guò , , qín zhōng guǐ shén duō       
jīn chǔ wén yóu zài , , cái gào xián yòu tuó       
chūn qiū nán quán , , shǐ kāi shān shù qiān       
qián hòu yīng wén , , shū shàng xià liǎng qiān nián       
jiǔ hàn zuò kūn chí shǐ jiàn méi , , dāng nián xìn xióng zāi       
jīn xiào sēng wàng , , běn shì hóng huāng jié hòu huī       
shí huī hàn shān , , xióng cái shì duō       
qīng jīn cháo jué , , lóu chuān míng xià yáng       
shí huì guāng dōng zhào yán yán , , lǒng jiàng wáng zhèng kuǎn biān       
shì jīn rén xiān hàn , , yǒng píng shuí zhèng mèng zhōng yuán       
shí èr 西 zòng héng jìn bǎi chéng , , zhāng chén yuǎn luè xùn gān yīng       
qiān qiū zhuàng guān jun1 zhī fǒu ? ? hēi hǎi dōng tóu wàng qín       
shí sān sān fāng bìng wèi yǒu , , liǎng xián xiàng è suǒ wén       
lái luò zūn qián : : tiān xià yīng xióng wéi shǐ 使 jun1       
shí běi lín luò shuǐ bài líng yuán , , fèng biǎo qiān dōu cún       
zòng shǐ 使 nián zhōng zuò zéi , , jiāng dōng gèng yǒu huán wēn       
shí jiāng nán tiān jiē , , běi zhū wáng jìn jiāng cái       
zhà lán líng , , yòu jiàn xiāng dōng zhóu huī       
shí liù jìn yáng wān wān fēi lóng , , běi miàn qīng xīn shì quǎn róng       
qīn chū wèi qiáo qín jié , , wén huáng duān kuì yīng xióng       
shí nán hǎi shāng chuán lái shí , , 西 jīng ǎo jiàn       
yuǎn rén jìn yǒu guī , , zhī shì táng jiā quán shèng shí       
shí guó fēng guāng cǎn zhī , , shān làng hào       
dāng nián guó shì líng chí shèn , , zhēng guài zhū xián chàng rǎng       
shí jiǔ hēi shuǐ jīn shān , , zhǎng yuǎn zhí shì jiān       
zhì jīn yǎn huáng , , yóu jīng hún shuō dōu       
èr shí dōng hǎi rén gài shì xióng , , juàn shū dào shì fēng       
tǎng qín fǎn , , yóu zhē lóng
例句
在那时候他们是被骂为~的青年,但没人知道当时的社会已无青年们可务的正业。(郭沫若《少年时代·我的童年》)
作者王国维介绍
王国维(1877年—1927年),字伯隅、静安,号观堂、永观,汉族,浙江海宁盐官镇人。清末秀才。我国近现代在文学、美学、史学、哲学、古文字学、考古学等各方面成就卓著的学术巨子,国学大师。
王国维相关作品

贺新郎·月落飞乌鹊

月落飞乌鹊。

更声声、暗催残岁,城头寒柝。

曾记年时游冶处,偏反一栏红药。

和士女、盈盈欢谑。

眼底春光何处也?

只极度天野,烧明山郭,侧身望,天地窄。

遣愁何计频商略。

恨今宵、书城空拥,愁城难落。

陋室风多青灯灺,中有千秋魂魄。

似诉尽、人间纷浊。

七尺微躯百年里,那能消、今古闲哀乐。

与蝴蝶,遽然觉。

荷叶杯 戏效花间体

手把金尊酒满,相劝。

情极不能羞。

乍调筝处又回眸。

留摩留。

留摩留。

矮纸数行草草,书到。

总道苦相思。

朱颜今日未应非。

归摩归。

归摩归。

无赖灯花又结,照别。

休作一生拚。

明朝此际客舟寒。

欢摩欢。

欢摩欢。

谁道闲愁如海,零碎。

雨过一池沤。

时时飞絮上帘钩。

愁摩愁。

愁摩愁。

昨夜绣衾孤拥,幽梦。

一霎钿车尘。

道旁依约见天人。

真摩真。

真摩真。

隐隐轻雷何处,将曙。

隔牖见疏星。

一庭芳树乱啼莺。

醒摩醒。

醒摩醒。

浣溪沙·九

山寺微茫背夕曛,鸟飞不到半山昏。

上方孤磬定行云。

试上高峰窥皓月,偶开天眼觑红尘。

可怜身是眼中人。

浣溪沙·六

本事新词定有无,斜行小草字模糊。

灯前肠断为谁书?

隐几窥君新制作,背灯数妾旧欢娱。

区区情事总难符。

浣溪沙·七

昨夜新看北固山,今朝又上广陵船。

金焦在眼苦难攀。

猛雨自随汀雁落,湿云常与暮鸦寒。

人天相对作愁颜。